Ouke No Monshou FanClub
Chào mừng các bạn đã đến với diễn đàn FC Nữ Hoàng Ai Cập!
Bạn nên đăng ký tài khoản để sử dụng diễn đàn một cách tốt nhất. Việc đăng ký là hoàn toàn miễn phí.


TM: BQT
Ouke No Monshou FanClub
Chào mừng các bạn đã đến với diễn đàn FC Nữ Hoàng Ai Cập!
Bạn nên đăng ký tài khoản để sử dụng diễn đàn một cách tốt nhất. Việc đăng ký là hoàn toàn miễn phí.


TM: BQT
Ouke No Monshou FanClub
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Ouke No Monshou FanClub

FC Nữ Hoàng Ai Cập
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
Latest topics
» Bạn yêu thích nhân vật nam nào nhất trong bộ Cô gái sông Nin Ouke Monshou?
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeby Atemu x Anzu Wed Nov 07, 2018 10:42 pm

» Princess_Công chúa xứ hoa
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeby Atemu x Anzu Tue Oct 23, 2018 9:13 am

» Pharaoh Tutankamun và Bí mật 3000 năm
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeby Elv Fri Jun 22, 2018 1:54 pm

» ONM Những cảnh bị cắt từ tập 14 - 23
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeby Hihihigikivay Wed Oct 25, 2017 11:35 am

» Ouke no monshou~Japanese Raw
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeby carrot2512 Mon Sep 25, 2017 1:41 am

» Ai la hoa hau manga
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeby Atemu x Anzu Sat Dec 24, 2016 1:50 pm

» Carol và Isis- Bạn thích ai hơn??
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeby hakhanhpham Fri Sep 23, 2016 5:46 pm

» ONM bản trans trực tiếp từ tiếng Nhật sang tiếng Việt
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeby memehehe Sat Aug 06, 2016 7:15 pm

» Dù là FAN hay ANTIFAN Carol, tôi muốn tất cả các bạn đọc bài viết này
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeby hakhanhpham Tue Jul 26, 2016 9:35 pm

» Nếu NHAC được dựng thành phim, nữ diễn viên nào sẽ đảm nhận vai Carol?
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeby hakhanhpham Wed Jul 20, 2016 6:50 pm

Top posters
Daisy_lady (2337)
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_lcapNói cho tôi biết em có yêu tự do? Voting_barNói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_rcap 
Phương Phương (1819)
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_lcapNói cho tôi biết em có yêu tự do? Voting_barNói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_rcap 
tiểu tuyết (1564)
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_lcapNói cho tôi biết em có yêu tự do? Voting_barNói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_rcap 
chocolate_iumen (1311)
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_lcapNói cho tôi biết em có yêu tự do? Voting_barNói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_rcap 
Sam XI (1293)
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_lcapNói cho tôi biết em có yêu tự do? Voting_barNói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_rcap 
Tịch Luân (1210)
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_lcapNói cho tôi biết em có yêu tự do? Voting_barNói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_rcap 
sUl_chan (1105)
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_lcapNói cho tôi biết em có yêu tự do? Voting_barNói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_rcap 
pearlchau19 (761)
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_lcapNói cho tôi biết em có yêu tự do? Voting_barNói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_rcap 
menfuisu (743)
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_lcapNói cho tôi biết em có yêu tự do? Voting_barNói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_rcap 
Latika Spears (706)
Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_lcapNói cho tôi biết em có yêu tự do? Voting_barNói cho tôi biết em có yêu tự do? Vote_rcap 
Thống Kê
Hiện có 10 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 10 Khách viếng thăm :: 1 Bot

Không

Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 172 người, vào ngày Tue Nov 10, 2015 3:52 pm
Most active topics
Hình anime Atemu và Anzu trong bộ YugiOh (vua trò chơi)
[Game Big Show] Nhìn hình đoán chữ
Phần kết truyện Nữ hoàng Ai Cập [fanfic VI]
Tìm kiếm nạn nhân. Mọi người vào vote nào!!!!!!!!!!!
Hình anime Atemu ( Yami no Yugi ) và Anzu trong bộ YugiOh (vua trò chơi) phần 2
Pháp trường xử trảm. Nạn nhân sushi( từ 30/10 đến 6/11)
Tổng hợp hình ảnh Carol trong truyện tranh
Câu chiện 3 chữ
Trò chơi mới cho 4rum mình: trả lời câu hỏi( em cũng chả biết gọi nó ntn nữa)
Nhật ký online...
April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     
CalendarCalendar

 

 Nói cho tôi biết em có yêu tự do?

Go down 
3 posters
Tác giảThông điệp
pretty_smile
Nô lệ Đồ họa
Nô lệ Đồ họa
pretty_smile


Tổng số bài gửi : 361
EGP : 67
Join date : 04/12/2011

Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Empty
Bài gửiTiêu đề: Nói cho tôi biết em có yêu tự do?   Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeFri Jul 06, 2012 1:39 pm

Dạo này mình hư quá, nhưng không phải tại mình đâu. Tại cảm hứng ấy (nó là một con quái vật bướng bỉnh) Nên tạm thời...mất hết cảm xúc với Định mệnh ta gặp nhau. Nhưng không sao, vì mình đã có hết cốt truyện cho đến chap cuối trong đầu rồi, chỉ còn đợi có hứng thì viết ra thôi.

Tháng 7 rồi, mình đã được nghỉ hè...he he he...vì nhiều cái mới ở trong đầu quá nên muốn thả nó ra cho bay nhảy tự do một tí. Câu chuyện sau đây mình viết là Fiction chẳng liên quan gì đến ONM cả nên chỉ dám đưa ra một chap đầu thôi.


Nói cho tôi biết em có yêu tự do?[/center



Tác giả: Pretty_Smile (Quỳnh Nga)
Thể loại: Phiêu lưu, hư cấu, một chút (rất là ít) lãng mạn
Rating: K+
Chú thích thêm: Không dành cho ai dị ứng thể loại phiêu lưu và những hình ảnh giả tưởng phi thực tế, cũng không dành cho ai quá đề cao vấn đề đạo đức, lịch sự,...(vì nhân vật của tớ 'ít' những tố chất ấy). Và về tên của tác phẩm thì mình không có khiếu với chuyện đặt tên thế nên có thể sẽ thay đổi thường xuyên.
Bản quyền: Các nhân vật, hình ảnh, sự kiện đều thuộc về tác giả, hãy xin phép nếu đưa ra khỏi diễn đàn.

Summary:
Ở nơi kia xa lắm nơi những cánh chim cất cánh bay xa
Lướt qua những hình bóng của những đám bây lãng đãng trôi trên bầu trời
Em đã sắp hết những kí ức và ước mơ của em lên những đôi cánh đó
Để chúng bay xa và chờ xem những gì ngày mai mang tới
Trong kí ức thân thương nhất của anh, anh có nhớ đã từng yêu em?


[center]*********************************

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Melodies-Of-Life-Shiratori-Emiko/ZW60DZIO.html

Chap 1


Thời gian như đông cứng lại khi tôi chỉ ngồi đây và ngó chăm chăm cái đồng hồ đã gần cả chục phút, mắt tôi trở lên đờ dại và nhức nhối. Tất cả chỉ vì tôi không dám chớp mắt lấy một lần vì sợ thời gian trôi qua và mình không thể chứng kiến....Quyết định rằng nên làm một cái gì đó trong quãng thời gian chờ đợi, bây giờ là 8h tối, nếu tôi cứ tiếp tục ngồi như thế này chắc chắn tôi sẽ phát điên lên trước khi đồng hồ điểm 12h mất.

Vậy là tôi đeo đồng hồ vào tay và đứng lên kiểm tra lại một lần nữa những gì mà mình đã chuẩn bị, tôi mở cái ba lô xếp gọn gàng trên giường mình ra, bên trong chỉ vẻn vẹn mấy bộ quần áo và túi đồ dùng cá nhân, cái hộp nhỏ đựng mấy thứ quan trọng và một cuốn sách yêu thích, mặc dù đã từng tự nhủ với bản thân rằng đây không phải là một chuyến du lịch ngu ngốc nào mình đã từng trải qua nhưng tôi vẫn không thể ngăn nổi mình mang theo một cuốn sách đặc biệt trong cái hành trang tằn tiện này.

Rồi như chẳng còn gì để làm, tôi lại kiểm lại một lần nữa những thứ mình đã khoác lên người. Mặc một cái áo sơ mi phai màu bên trong cái áo len và ngoài cùng là cái áo jacket cũ rích. Để chắc chắn, tôi bước lại trước gương tròng vào cổ cái khăn len đỏ xỉn màu, dù biết là mình đã bắt đầu toát mồ hôi ra bên trong đống khăn áo nhưng tôi vẫn không tài nào cảm thấy ấm áp khi nghĩ đến chuyến đi sắp tới. Nó có thể là bước ngoặt của cuộc đời mình. Tôi lại lần nữa kiểm tra lại cái chốt cửa và đứng yên dí tai nghe ngóng động tĩnh ở vách phòng để chắc chắn rằng không một ai có thể phá bĩnh dự định của mình. Sau đó, vì đã chắc chắn rằng chẳng còn gì cho mình phải chuẩn bị nữa, tôi với tay ra một trong những quyển sách yêu thích của mình, tôi sẽ đọc lại chúng lần cuối, có thể là tôi sẽ không bao giờ có thể sờ lại đến chúng được nũa.

Tất cả những gì sau đó là tôi lờ mờ mở mắt khi cái đồng hồ trên tay mình sáng rực và rung lên bần bật, đã đến 12h, tôi thoảng nhận ra là vì căng thẳng quá mà mình đã ngủ quên trong lúc đọc sách. Bỏ quyển sách lại và khoác cái ba lô lên vừa lúc nghe tiếng máy xe nổ rì rầm ngay dưới cửa sổ. Mở cửa sổ ra, tôi tỉnh ngay khỏi cơn ngái ngủ khi bị làn không khí buốt lạnh táp vào mặt.

Vì ở trên tầng hai nên khi luồn ra khỏi cửa sổ tôi thận trọng gá chân lên ống dẫn nước mưa để tuột xuống sân sau. Sau đó nhón chân nhảy thoăn thoắt như mèo qua khoảng sân trống, không mong có người hàng xóm khả kính nào tình cờ nhìn thấy mình. Franz đang ung dung trên chiếc xe máy phân khối lớn, anh ta mặc áo khoác da, quần jean bạc quen thuộc và đầu đội mũ bảo hiểm che kín cả khuôn mặt, nhưng chẳng khó để nhận ra anh ta vì cái điệu bộ bất cần đời lồ lộ ngay cả khi anh ta có quấn bông băng khắp người đi chăng nữa.

Khi tôi chạy đến đủ gần anh ta huơ huơ cái mũ bảo hiểm, tôi tóm lấy và chụp lên đầu mình, lập tức cảm nhận thấy hơi ấm trở lại với từng tế bào trên khuôn mặt. Tôi nhảy lên xe ngay trước lúc anh ta rồ máy phóng vút đi, làm tôi bị giật mạnh suýt bay ra đằng sau. Mà có thể tôi đã bay ra sau thật nếu không có cái ba lô nặng trịch neo người lại trên yên xe. Bất đắc dĩ vòng tay ôm ngang eo Franz, xe vẫn phóng như vun vút như tên, nhanh đến nỗi gió gầm gào bên tai qua lớp mũ bảo hiểm dày cộp. Đôi tay tôi bắt đầu tê buốt vì phải vòng ra đằng trước ôm trọn cái áo da to xụ, và cổ thì bắt đầu nhoi nhói lên vì tựa vào lưng Franz một cách gượng gạo. Tôi bắt đầu nghĩ miên man về lí do tại sao lại có cuộc trốn chạy khác thường này.



Việc tôi phải rời khỏi nơi này dường như là đương nhiên, một khi người ta nhận thấy chẳng còn lí do gì phải ở lại thì nên tìm đến một nơi khác. Sau vụ tai nạn thảm khốc giáng sinh năm trước, tôi là người duy nhất sống sót, mẹ và em gái tôi thì không may mắn như vậy. Từ ngày đầu tiên tỉnh dậy trong đống bông băng dây nhợ và mùi thuốc sát trùng nhức mũi ở bệnh viện tôi đã nghe trong mình một tiếng nói rõ ràng, tôi phải ra khỏi đây, tôi phải biến khỏi khu cư trú này. Và thế là trong 6 tháng nằm trong bệnh viện tôi chỉ có duy nhất một ý nghĩ đó trong đầu. Thật kỳ lạ khi chính tôi biết rõ ngoài kia-ngoài khu cư trú này là địa ngục nhưng vẫn sẵn sàng rời đi bất cứ lúc nào. Ý nghĩ này, nó như là một loại ký sinh trùng đáng sợ, nó bám riết lấy trí óc bạn, và gặm nhấm nó, thôi thúc bạn làm chỉ một điều. Nhưng kỳ lạ là chính nó lại là thứ giữ tôi yên ổn và bình tâm để trải qua mọi cuộc phẫu thuật sau tai nạn.

Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Rooftop_stroll_by_jonasdero-d521h1e

Tôi quen Franz ở đây, trong bệnh viện, trong thời gian nung nấu cái ý định trốn chạy ngu ngốc. Nhưng cái đau đớn của những lần hậu phẫu và ý chí đang gào thét bên trong cũng không thể ngăn tôi không cảm thấy tò mò về một chàng trai. Anh ta không phải bác sĩ, cũng không phải y tá hay điều dưỡng, nhưng anh ta luôn có mặt ở bệnh viện, quan sát tất cả các bệnh nhân, mỗi ngày, mọi nỗi đau của họ, mọi niềm vui của họ. Anh ta không phải là một con người bệnh hoạn, thích sự đau đớn của kẻ khác, nhưng anh ta kì lạ. Ý tôi là ai lại rảnh rỗi vào bệnh viện mỗi ngày để nhìn ngắm mọi bệnh nhân cơ chứ, nghe những tiếng gào thét, thấy những giọt nước mắt, và ngửi thấy mùi thuốc thậm chí là mùi máu nữa. Nơi này đang ngày một xuống dốc, cả khu cư trú này đang ngày một tàn lụi, tất cả mọi thứ được phủ lên một lớp khói bụi suy tàn và đổ vỡ, những con bệnh nặng nề đã vào bệnh viện thì ít khi ra khỏi đó. Thế nên tôi mới được cho là một trường hợp hi hữu, sau 6 tháng vật lộn, tôi đã sống sót.




Có những khoảng khắc và những hình ảnh đến với bạn một lần trong đời và không bao giờ có thể lặp lại, nhưng nó đã ở đó, nên nó sẽ mãi mãi đọng lại trong bạn. Với tôi Franz mãi mãi gắn liền với hình ảnh một chàng trai to cao mặc chiếc quần jean bạc nhìn qua tấm kính của phòng giải phẫu. Tại sao ư? Có lẽ vì đó là hình ảnh cuối cùng tôi thấy trước khi chìm vào cơn mê trong cuộc phẫu thuật đầu tiên. Không phải Franz có sự chú ý đặc biệt dành cho tôi mà đơn giản là anh ta quan sát mọi cuộc phẫu thuật ở nới đây. Nhưng sự kỳ lạ nào rồi cũng sẽ trở thành quen, nếu ta nhìn thấy nó hàng ngày, nếu ta nghĩ về nó hầu như mọi lúc.



Trong thời gian điều trị, bệnh viện đã trở thành nhà tôi, tôi quen mọi bác sĩ, thuộc tên mọi y tá, và còn có những bệnh nhân yêu thích làm bạn. Những khi buồn chán tôi lang thang đến những hành lang vô danh trong bệnh viện, nơi nào cũng thấy Franz một vài lần và thôi không còn lấy làm kỳ lạ nữa.

Mọi người nói anh ta biết mọi ngõ ngách ở đây và chẳng thích nói chuyện với bất cứ ai nên đừng mất thời gian gợi chuyện làm gì. Có một vài lần tôi hỏi chuyện anh ta, đủ để biết tên tuổi. Ở bên cạnh anh ta bạn sẽ không muốn hỏi những điều mình tò mò nữa. Mọi điều từ con người này, từ ánh mắt cử chỉ và lời nói đều toát lên một sự lạnh lùng xa cách đáng sợ, và khi đó những băn khoăn thưa dần. Những câu chuyện hài hước hay mang tính thời cuộc mà tôi hay đem ra tán gẫu với những người khác xem ra đều không phù hợp, nên đơn giản tôi chỉ ngồi đó và im lặng. Franz không bỏ đi cũng không đuổi tôi ra chỗ khác, anh ta chẳng làm gì cả, tôi ngờ rằng anh ta đang suy nghĩ nhiều lắm và chắc là lúc nào cũng phải có đến hàng nghìn điều trong đầu cần ngẫm ngợi.

Vậy nên tôi tự nhiên nảy ra cái thông lệ buồn cười rằng cứ mỗi khi gặp Franz tôi sẽ chào anh ta một câu và ngồi xuống bên cạnh, không chuyện trò gì cả, chỉ im lặng và một vài lần, gần như là mọi lần tôi sẽ cố đoán xem Franz đang nghĩ gì, đó là một trò chơi ngu ngốc của riêng tôi thôi, vì chẳng bao giờ tôi đủ can đảm để hỏi anh ta cả.

Có những chiều chán ngán, tôi ngạc nhiên thấy mình mong được gặp Franz đâu đó và cùng ngồi im lặng, dường như đó là một cách chia sẻ lạ lùng giữa cả hai. Nhưng đối với một người nội tâm như tôi thì điều đó đơn giản là sự thích hợp, một chỗ riêng để tôi được trở thành chính mình.

Khi sắp được ra viện tôi mới biết Franz là một nhân viên OVR, có nhiệm vụ bảo vệ an ninh rìa ngoài của an toàn khu, một công việc nguy hiểm. Và thế là cái ý tưởng lâu nay cắm rễ trong đầu tôi lại bắt đầu nảy nở ngày một táo bạo hơn. Một lần tôi bắt gặp Franz ngồi trên một băng ghế cạnh khóm phúc bồn tử bên ngoài , tôi ngồi xuống cạnh anh ta và mở lời luôn mà không nhìn vào mặt anh ta, vì nếu thế tôi sẽ không dám nói gì mất:

-Franz, tôi nghe nói anh là nhân viên OVR à?

Franz gật đầu, cái gật đầu nhẹ đến nỗi nếu không quen quan sát anh ta hàng trăm lần thì tôi cũng chẳng nhận ra nổi

-Tôi… tôi ngập ngừng, và thầm nguyền rủa mình vì đã không nghĩ ra trước những điều cần nói… Anh có thể giúp tôi một việc được không… Ồ mà không phải giúp không công đâu… Tôi sẽ trả cho anh số tiền mà tôi có… Gần 500 egy đấy.

Franz quay sang nhìn tôi. Lần đầu tiên trong hàng chục lần gặp nhau, tôi nhận ra mắt anh ta không phải màu xanh lục như tôi vẫn nghĩ, nó màu xanh dương. Và giờ đây nó đang biểu lộ rõ sự ngạc nhiên, trước đây tôi không nghĩ anh ta có thể biểu lộ bất cứ một thứ cảm xúc nào. Anh ta ngạc nhiên vì lời đề nghị hay ngạc nhiên vì tôi dám mở lời với anh ta nhỉ? Dù sao tôi cũng phải thuyết phục được anh ta…

-Cô cần gì? Franz bất ngờ hỏi lại tôi

-Tôi cần ra khỏi khu an toàn. Chỉ cần anh giúp cho qua khỏi cửa an ninh thôi. Chẳng ai để ý đến sự vắng mặt của tôi đâu vả lại tôi sẽ không quay lại nữa nên anh sẽ không gặp rắc rối gì cả. Tôi nói một mạch thầm mong Franz không thấy hàng vô số sơ hở trong cái kế hoạch của mình.

-Không phải cô cần có thẻ REC để đi vào bất cứ an toàn khu nào khác khi ra khỏi nơi này sao, cô còn cần phải tiêm thuốc phỏng ngừa vi rút nếu ra ngoài vùng chắn nữa, cô lo liệu mấy điều đó thế nào? Anh ta nói lại, thản nhiên và bình tĩnh đến kinh ngạc. Nhưng may mắn hơn hết là anh ta không tò mò về lí do. Và tôi đột nhiên chột dạ tại sao anh ta lại biết quá rõ những gì tôi nghĩ trong đầu như thế.

-Tại sao anh cần phải biết những điều đó làm gì? Tôi sẽ trả tiền cho anh để đưa tôi ra khỏi cổng an ninh, và trong trường hợp anh sợ tôi sẽ mang mầm bệnh vào đây thì hãy yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không quay lại đâu. Tôi nói nửa chắc chắn và nửa van nài anh ta.

-Cô là con của người trong hiệp hội REC? Franz hỏi sau một hồi trầm ngâm suy nghĩ.

Tôi chẳng còn gì để nói ngoài một từ ‘phải’ Bởi lẽ Franz đã suy ra toàn bộ kế hoạch của tôi.




Hiệp hội REC là một hiệp hội chuyên lo chuyện buôn bán, vận chuyển các loại hàng hóa từ lương thực thuốc thang đến đồ gia dụng giữa các an toàn khu. Từ khi bệnh dịch lan rộng, người ta đã lập ra các khu vực an toàn chưa bị nhiễm bệnh, dân tị nạn khắp nơi quần tụ về những an toàn khu này lập nên những hàng rào bảo vệ và tự lo chống trả với những kẻ bên ngoài bất kể là lũ Xác trắng hay bọn phiến quân chuyên đi cướp bóc tàn phá. Vì mỗi an toàn khu đều biệt lập về kinh tế và sản xuất nên họ lập nên một hiệp hội chuyên lo việc vận chuyển và bảo vệ các hàng hóa khi trao đổi giữa các khu và đó là hiệp hội REC. Vì luôn phải ra ngoài rào chắn bảo vệ họ được cấp thuốc phỏng ngừa vi rút và thẻ REC để có thể ra vào các an toàn khu tránh sự trà trộn của bọn phiến quân.

Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Dereliction_by_jenovah_art-d2bx9mp

Nhưng vì sự lan rộng và biến đổi thường xuyên của dịch bệnh và sự lộng hành ngày một tàn bạo của bọn phiến quân hay chính sự xa sút về kinh tế và sản xuất của hầu hết các khu an toàn mà hiệp hội giờ đây không còn giữ được thế thượng phong như xưa, hoạt động cầm chừng và nhỏ lẻ. Cái tôi cần bây giờ là thẻ thông hành của REC và vài liều thuốc phỏng ngừa vi rút. Thông thường thì những thứ này được bảo mật rất kĩ càng, chỉ có người giữ vai trò quan trọng trong hiệp hội mới biết nơi cất giấu chúng. Thật may mắn cho tôi là bố tôi một thành viên cất giữ những thứ quan trọng này trong hiệp hội REC của an toàn khu 8, và là một kẻ ngu ngốc, huênh hoang, ba hoa. Lão không thể giữ nổi bí mật ấy cho riêng mình. Và giờ đây tất cả những gì tôi cần là ra khỏi được cổng an ninh của OVR.

Tất nhiên OVR lại là một chuyện hoàn toàn khác, một tập hợp những con người dũng cảm, chính trực. Họ cần mẫn bảo vệ người dân trong khu vực của mình bằng việc kiểm soát chặt chẽ ra vào trong khu vực và cho dù an toàn khu có sa sút đến đâu họ vẫn giữ nguyên vị trí. Đi cùng Franz-một nhân viên OVR, ra vùng rìa là cái cớ hoàn hảo cho tôi để biến khỏi khu này. Điều đó dẫn tôi về thực tại, liệu Franz có đồng ý với điều kiện tôi đưa ra? Thời buổi này ai cần 500 egy của tôi chứ, tiền chẳng là gì ở đây cả, vì tiền cũng không thể mua nổi những thứ đang thiếu thốn và ngày một xuống cấp ở đây, nơi đây sắp trở thành một thành phố chết đến nơi rồi. Nhưng rời khỏi đây thì cũng chẳng có nơi nào để đến, tất cả các khu đang chịu chung một số phận lụi tàn.

-Franz, anh sẽ giúp tôi chứ? Tôi hỏi anh ta lần nữa.

-Được. Với điều kiện cô sẽ kiếm cho tôi thuốc và thẻ REC. Anh ta trả lời ngắn gọn.

Franz làm tôi ngạc nhiên, anh ta cũng muốn ra khỏi nơi đây? Đó là lí do tại sao anh ta đoán ra ngay mục đích của tôi, vì anh ta cũng suy nghĩ theo lối đó, lối suy nghĩ của kẻ trốn chạy. Tôi có nên ngần ngại suy nghĩ? Không, tôi chẳng cần băn khoăn nhiều khi có người nói họ muốn biến khỏi chốn tồi tệ này, vì đó là một điều đương nhiên thôi. Nên hào hứng nói với Franz đưa cho anh ta một mẩu giấy có nguệch ngoạc mấy con số.

-….Được thôi, cứ như thế nhé, đây là tần số của tôi. Ta sẽ liên lạc với nhau sau khi tôi ra viện và kiếm được đủ thứ chúng ta cần.

-Thế không có nghĩa là tôi chung đụng gì với cô, chúng ta sẽ chỉ đi cùng với nhau ra ngoài rìa, thế thôi. Franz đáp thẳng thừng.

-Tôi biết. Tôi đáp, hơi hụt hẫng, dù sao tôi cũng đạt được mục đích của mình rồi. Nhưng có người đi chung thì vẫn vui hơn chứ.
Về Đầu Trang Go down
http://o0kawaiihohoemi0o.blogspot.com
Phương Phương
Nô lệ Đa chức năng
Nô lệ Đa chức năng
Phương Phương


Tổng số bài gửi : 1819
EGP : 7106
Join date : 24/05/2009
Age : 29
Đến từ : Thủ Đô

Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nói cho tôi biết em có yêu tự do?   Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeFri Jul 06, 2012 5:11 pm

Sao lại thế này T______________________T
Không được đâu T____T
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/fanclub_ouke_no_monshou
Memphis_Eva
Phú nông
Phú nông
Memphis_Eva


Tổng số bài gửi : 218
EGP : 22
Join date : 11/12/2011
Age : 26
Đến từ : Giza_ Hạ Ai Cập cổ đại

Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nói cho tôi biết em có yêu tự do?   Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeSat Jul 07, 2012 6:25 pm

Mới có chap đầu mà đã dài thế rồi cơ đấy..... Không biết có duy trì nổi tới chap cuối ko đây qh
Về Đầu Trang Go down
pretty_smile
Nô lệ Đồ họa
Nô lệ Đồ họa
pretty_smile


Tổng số bài gửi : 361
EGP : 67
Join date : 04/12/2011

Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nói cho tôi biết em có yêu tự do?   Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeMon Jul 09, 2012 3:12 pm

Mình không có ý định up tiếp truyện này trên Forum vì nó mới là bản raw chưa hoàn thành, nên chỉ up một chap đầu thôi cho có hứng viết, nếu bạn muốn đọc tiếp thì qua wattpad hay blog vậy.
Về Đầu Trang Go down
http://o0kawaiihohoemi0o.blogspot.com
Phương Phương
Nô lệ Đa chức năng
Nô lệ Đa chức năng
Phương Phương


Tổng số bài gửi : 1819
EGP : 7106
Join date : 24/05/2009
Age : 29
Đến từ : Thủ Đô

Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nói cho tôi biết em có yêu tự do?   Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeMon Jul 09, 2012 3:50 pm

Truyện hay như vậy, sao k đem sang Wrter Sanctuary? qh
Mấy bức trah thật ấn tượng.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/fanclub_ouke_no_monshou
pretty_smile
Nô lệ Đồ họa
Nô lệ Đồ họa
pretty_smile


Tổng số bài gửi : 361
EGP : 67
Join date : 04/12/2011

Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nói cho tôi biết em có yêu tự do?   Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeMon Jul 09, 2012 5:58 pm

Bên Writer Sanctury mình chỉ đọc thôi chứ chưa post truyện bao giờ , cảm thấy trình độ của mình chưa đủ, yêu cầu bên ấy cao lắm...he he...

Với lại mình mới chỉ có bản Raw thế thôi, đang tính tìm beta-reader để điều chỉnh thêm.
Về Đầu Trang Go down
http://o0kawaiihohoemi0o.blogspot.com
Phương Phương
Nô lệ Đa chức năng
Nô lệ Đa chức năng
Phương Phương


Tổng số bài gửi : 1819
EGP : 7106
Join date : 24/05/2009
Age : 29
Đến từ : Thủ Đô

Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nói cho tôi biết em có yêu tự do?   Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeMon Jul 09, 2012 9:31 pm

Trời! Ko có đâu PSmile! Ta dở hơi vậy mà cũng có truyện được post bên đấy này! (nghe xàm vậy nhưng là thật đấy)
Truyện này thế nào cũng được post! Tin đi! Hay mờ!
Chỉ cần trình bày đúng kiểu của họ là đc!
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/fanclub_ouke_no_monshou
pretty_smile
Nô lệ Đồ họa
Nô lệ Đồ họa
pretty_smile


Tổng số bài gửi : 361
EGP : 67
Join date : 04/12/2011

Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nói cho tôi biết em có yêu tự do?   Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeMon Jul 09, 2012 10:47 pm

vậy hả? Nick của chàng là gì thế? Còn tên tác phẩm nữa, em muốn đọc qúa...

em hay đọc của một bạn tên là Phương bên ấy đấy...
Về Đầu Trang Go down
http://o0kawaiihohoemi0o.blogspot.com
Phương Phương
Nô lệ Đa chức năng
Nô lệ Đa chức năng
Phương Phương


Tổng số bài gửi : 1819
EGP : 7106
Join date : 24/05/2009
Age : 29
Đến từ : Thủ Đô

Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nói cho tôi biết em có yêu tự do?   Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitimeMon Jul 09, 2012 10:49 pm

Chưa xong mặt đơ.... Đợi đã. Đợi vài ngày nữa nhé laughing
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/fanclub_ouke_no_monshou
Sponsored content





Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nói cho tôi biết em có yêu tự do?   Nói cho tôi biết em có yêu tự do? Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Nói cho tôi biết em có yêu tự do?
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Thơ ko Tên(ko biết đặt là gì)^^
» New game! ( ko biết fải đặt tên là gì ^^ )
» tạm biệt 4rum
» tình yêu(nói thật thì k biết nên đặt tên là gì)
» Tìm điểm khác biệt !!!!!!!!!!!

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Ouke No Monshou FanClub :: HỌC VIỆN HOÀNG GIA :: Thư quán :: Non-fanfic-
Chuyển đến